Nằm trên con đường Yên Phụ, quán cà phê bé nhỏ với vẻ ngoài hoài cổ, Duy Trí rất dễ bị bỏ qua nếu bạn chỉ vô tình đi ngang. Nhưng nếu đã quen, đã biết thì bạn sẽ ấn tượng và nhớ mãi.
Ngay từ ngoài cửa bạn đã có thể ngửi thấy mùi thơm của cà phê. Những chiếc máy xay, những gói bột cà phê và những hạt cà phê cùng không gian trầm lắng khiến người ta liên tưởng đến một quán cà phê của thời bao cấp. Không lấp lánh ánh đèn, không ồn ào tiếng nhạc…
Những ly cà phê không thể lẫn vì được “made in tại gia”
Thay vì gọi sinh tố, nước ép, tớ và cô bạn thân gọi hai cốc sữa chua cà phê để vừa được tận hưởng vị đắng đắng đặc trưng của cà phê, vừa được dưỡng da, làm đẹp.
Cốc sữa chua nổi bật bởi lớp bọt cà phê màu nâu và rất xốp. Thú vị hơn chính là những hình vẽ ngộ nghĩnh bằng sữa đặc trên nền màu nâu ấy. Những bông hoa, hình trái tim… khiến cốc sữa chua ở đây đặc biệt và thu hút hơn hẳn. “Đôi khi cậu còn có thể nhờ chủ quán viết chữ cái thay vì vẽ hoa, lá đấy”- cô bạn gợi ý.
Mặc dù hơi tiếc nuối khi phải dùng thìa phá công trình nghệ thuật nhưng nếu không khoắng kĩ thì không thể thấy hết được vị ngon của cốc sữa chua. Vị mềm mềm, xốp xốp của sữa chua dẻo. Nhiều khi còn thấy vị đắng đọng nơi đầu lưỡi bởi hình như còn sót lại ít bột cà phê trong lớp bọt nâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét